Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là hoàn thiện tâm hồn mình. Nhưng người kiêu ngạo lại luôn tâm niệm rằng mình là con người thập
toàn thập mỹ. Chính vì điều này, thói kiêu ngạo cực kỳ có hại, nó ngăn cản con người ta hoàn thành sự nghiệp quan trọng nhất của đời người, ngăn cản người ta hoàn thiện cuộc sống của bản thân mình.
Kẻ kiêu ngạo lúc nào cũng bận rộn đi dạy bảo người khác, còn bản thân thì chằng bao giờ tự kiểm điểm, mà cũng chẳng cần phải tự kiểm điểm làm gì vì trong mắt họ, họ luôn là những người tốt nhất. Chính vì thế mà càng lên mặt dãy dỗ người khác thì họ càng trở nên tệ hơn. Như chương 23 trong “Mã Thái Phúc Âm” có viết: “Trong số các người, ai tự cho mình vĩ đại thì người đó chỉ làm người hầu cho những người khác vì tự cao tất sẽ trở nên tồi tệ, những người tự ti sẽ cố gắng để hoàn thiện mình hơn”. Sự tự đề cao mình tất sẽ làm hại mình bởi vì khi được người khác cho là tốt đẹp, thông minh, là lương thiện rồi thì sẽ không cố gắng trở nên tốt đẹp hơn, thông minh hơn, lương thiện hơn nữa. Ngược lại, những người luôn khiêm tốn sẽ luôn cố gắng nỗ lực để hoàn thiện mình, vì họ luôn nghĩ rằng bản thân chưa thật tốt cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Hành động của kẻ kiêu ngạo giống như người ta đi cà kheo vậy, không phải đi bằng đôi chân của chính mình nên không phải giẫm lên bùn bẩn trên mặt đường, có thể bước những bước thật dài nữa. Nhưng thật bất hạnh ở chỗ: đi trên đôi chân cà kheo ấy, anh ta có thể được bao xa đây, thêm nữa lại có thể ngã xuống bùn nhơ bất kì lúc nào, vừa bị người khác chê cười, cuối cùng là rớt lại phía sau. Người kiêu ngạo là như vậy đấy, họ sẽ tụt lại rất xa so với những người khác, những người không tự kéo dài mình được. Không chỉ có thế, kẻ kiêu ngạo còn trở thành trò cười cho những người khác khi họ ngã nhào xuống từ những đôi chân cà kheo cao ngất.
Kẻ kiêu ngạo lúc nào cũng bận rộn đi dạy bảo người khác, còn bản thân thì chằng bao giờ tự kiểm điểm, mà cũng chẳng cần phải tự kiểm điểm làm gì vì trong mắt họ, họ luôn là những người tốt nhất. Chính vì thế mà càng lên mặt dãy dỗ người khác thì họ càng trở nên tệ hơn. Như chương 23 trong “Mã Thái Phúc Âm” có viết: “Trong số các người, ai tự cho mình vĩ đại thì người đó chỉ làm người hầu cho những người khác vì tự cao tất sẽ trở nên tồi tệ, những người tự ti sẽ cố gắng để hoàn thiện mình hơn”. Sự tự đề cao mình tất sẽ làm hại mình bởi vì khi được người khác cho là tốt đẹp, thông minh, là lương thiện rồi thì sẽ không cố gắng trở nên tốt đẹp hơn, thông minh hơn, lương thiện hơn nữa. Ngược lại, những người luôn khiêm tốn sẽ luôn cố gắng nỗ lực để hoàn thiện mình, vì họ luôn nghĩ rằng bản thân chưa thật tốt cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Hành động của kẻ kiêu ngạo giống như người ta đi cà kheo vậy, không phải đi bằng đôi chân của chính mình nên không phải giẫm lên bùn bẩn trên mặt đường, có thể bước những bước thật dài nữa. Nhưng thật bất hạnh ở chỗ: đi trên đôi chân cà kheo ấy, anh ta có thể được bao xa đây, thêm nữa lại có thể ngã xuống bùn nhơ bất kì lúc nào, vừa bị người khác chê cười, cuối cùng là rớt lại phía sau. Người kiêu ngạo là như vậy đấy, họ sẽ tụt lại rất xa so với những người khác, những người không tự kéo dài mình được. Không chỉ có thế, kẻ kiêu ngạo còn trở thành trò cười cho những người khác khi họ ngã nhào xuống từ những đôi chân cà kheo cao ngất.
Comments
Post a Comment