436. Phải biết quên.
Biết quên là sự việc có liên quan đến may mắn chứ không liên quan đến kĩ năng. Những việc mà ta nhớ nhất là những việc tốt nhất nên quên đi. Trí nhớ không chỉ khó điều khiển, mà khi cần nhất thì nó lại vứt bỏ chúng ta. Trí nhớ cũng là một điều ngu ngốc, nó thường xuất hiện khi ta không cần đến nó. Nó tỏ ra rất hoạt bát trong những chuyện khổ đau nhưng lại thờ ơ với những chuyện vui vẻ. Liều thuốc duy nhất thường xuyên để chữa căn bệnh chính là hãy quên rằng đang mang bệnh trong mình và cái mà ta quên được chính là liều thuốc. Cho dù thế nào đi chăng nữa, mọi người vẫn nên bồi dưỡng thói quen ghi nhớ, vì trí nhớ có thể khiến cuộc sống của ta trở nên thiên đường hay địa ngục. Người vui vẻ hưởng thụ niềm vui được một cách hồn nhiên là trường hợp ngoại lệ.
437. Không nên có quá nhiều thứ.
Nếu những thứ này là của người khác mà không phải là của mình, thì chúng ta sẽ cảm thấy thích thú nó nhiều hơn. Người có nó chỉ sở hữu nó trong ngày đầu tiên còn những ngày sau đó nó thuộc về người khác. Khi những tài sản thuộc về người khác, chúng ta luôn cảm thấy niềm vui tăng lên gấp đôi, vì ta thường không thấy xót khi làm hỏng đồ của người khác, một cảm giác vui vẻ thật mới mẻ. Mọi thứ trở nên đẹp đẽ hơn khi nó bị người khác cướp đi khỏi tay bạn, thậm chí khi uống ngụm nước lọc của người khác bạn cũng có cảm giác như đang uống hạt sương ngọt lịm vậy. “Có” không chỉ làm trở ngại đến niềm vui hưởng thụ mà nó còn làm bạn đau đầu khi phải lựa chọn liệu có nên cho mượn hay cần giữ lại? Khi có nó thực tế là người hưởng lợi nhiều nhất đó là kẻ thù chứ không phải bạn bè.
438. Sử dụng cách nói lảng.
Sử dụng cách nói lảng là cách giải quyết khó khăn của người thông minh. Họ khéo léo dùng một câu nói thông minh để thoát khỏi những câu hỏi hóc búa nhất. Họ dùng một tư thế rất thản nhiên hoặc một nụ cười để thoát khỏi những cuộc tranh luận gay gắt nghiêm trọng với một trạng thái vô tư nhẹ nhàng hoặc nở một nụ cười. Phần lớn những nhà lãnh đạo lớn đều tinh thông nghệ thuật này. Khi bạn cần từ chối một đề nghị gì, hãy nói lảng sang chuyện khác, đó là một cách từ chối lịch sự hoặc thường thì đây là cách lịch sự. Có lúc “không hiểu” lại cho thấy sự hiều biết cao độ nhất.
Biết quên là sự việc có liên quan đến may mắn chứ không liên quan đến kĩ năng. Những việc mà ta nhớ nhất là những việc tốt nhất nên quên đi. Trí nhớ không chỉ khó điều khiển, mà khi cần nhất thì nó lại vứt bỏ chúng ta. Trí nhớ cũng là một điều ngu ngốc, nó thường xuất hiện khi ta không cần đến nó. Nó tỏ ra rất hoạt bát trong những chuyện khổ đau nhưng lại thờ ơ với những chuyện vui vẻ. Liều thuốc duy nhất thường xuyên để chữa căn bệnh chính là hãy quên rằng đang mang bệnh trong mình và cái mà ta quên được chính là liều thuốc. Cho dù thế nào đi chăng nữa, mọi người vẫn nên bồi dưỡng thói quen ghi nhớ, vì trí nhớ có thể khiến cuộc sống của ta trở nên thiên đường hay địa ngục. Người vui vẻ hưởng thụ niềm vui được một cách hồn nhiên là trường hợp ngoại lệ.
437. Không nên có quá nhiều thứ.
Nếu những thứ này là của người khác mà không phải là của mình, thì chúng ta sẽ cảm thấy thích thú nó nhiều hơn. Người có nó chỉ sở hữu nó trong ngày đầu tiên còn những ngày sau đó nó thuộc về người khác. Khi những tài sản thuộc về người khác, chúng ta luôn cảm thấy niềm vui tăng lên gấp đôi, vì ta thường không thấy xót khi làm hỏng đồ của người khác, một cảm giác vui vẻ thật mới mẻ. Mọi thứ trở nên đẹp đẽ hơn khi nó bị người khác cướp đi khỏi tay bạn, thậm chí khi uống ngụm nước lọc của người khác bạn cũng có cảm giác như đang uống hạt sương ngọt lịm vậy. “Có” không chỉ làm trở ngại đến niềm vui hưởng thụ mà nó còn làm bạn đau đầu khi phải lựa chọn liệu có nên cho mượn hay cần giữ lại? Khi có nó thực tế là người hưởng lợi nhiều nhất đó là kẻ thù chứ không phải bạn bè.
438. Sử dụng cách nói lảng.
Sử dụng cách nói lảng là cách giải quyết khó khăn của người thông minh. Họ khéo léo dùng một câu nói thông minh để thoát khỏi những câu hỏi hóc búa nhất. Họ dùng một tư thế rất thản nhiên hoặc một nụ cười để thoát khỏi những cuộc tranh luận gay gắt nghiêm trọng với một trạng thái vô tư nhẹ nhàng hoặc nở một nụ cười. Phần lớn những nhà lãnh đạo lớn đều tinh thông nghệ thuật này. Khi bạn cần từ chối một đề nghị gì, hãy nói lảng sang chuyện khác, đó là một cách từ chối lịch sự hoặc thường thì đây là cách lịch sự. Có lúc “không hiểu” lại cho thấy sự hiều biết cao độ nhất.
Comments
Post a Comment