Làm việc thiện là để nhận được sự khen thưởng của lương tâm. Mọi người đều nói, người làm việc thiện không cần sự khen thưởng. Nếu cho rằng khen thưởng không ở lương tâm, cũng không phải lúc này, mà là trong tương lai, cách hiểu này là đúng. Nhưng ếu không có khen thưởng, nếu như cái thiện không đem đến cho người ta sự vui vẻ, vậy thì con người ta có lẽ sẽ không đi làm việc thiện. Vấn đề không chỉ ở chỗ đó, cần phải hiểu rõ thế nào là sự khen thưởng đích thực. Khen thưởng đích thực không phải nằm bên ngoài, cũng không phải ở tương lai: đó là sự cải thiện linh hồn chính mình. Đó vừa là sự khen thưởng, cũng vừa là động cơ để làm việc thiện. Một người làm việc thiện vì một người khác không thể gọi là sự lương thiện thực sự. Cái thiện chân chính chỉ có thể là bản thân mình, làm vi bản thân. Nghĩa là, cái thiện chân chính chỉ tồn tại ở trong cuộc sống linh hồn, mà không tồn tại trong cuộc sống xác thể.