Lười nhác là một thói xấu dễ chung sống thoải mái và hỏa bình nhất so với tất cả những thói xấu khác.
Như có ma quỷ cố tình sắp xếp thói lười nhác trong biên giới của những đức tính tốt đẹp. Trong tất cả những thói xấu tồn tại trong con người thì lười nhác là một thói xấu dễ chung sống hòa bình nhất. Ta tự mình cho rằng nó liên kết tất cả những đức tính tốt khác, tin rằng lười nhác chỉ là tạm thời gác lại một trách nhiệm nào đó và không hoàn toàn hủy bỏ những trách nhiệm khác. Không suy nghĩ kỹ mà vội vàng tin vào những việc xấu chính là vì sự có mặt của thói kiêu ngạo và sự lười nhác. Người ta muốn phát hiện ra những tội lỗi của người khác nhưng lại không muốn phải vất vả suy nghĩ về tội ác. Khi thói lười nhác và tính nhát gan bắt ta trốn tránh nghĩa vụ của mình thì những đức tính tốt khác sẽ có được toàn bộ sự vinh quang của việc thực hiện nghĩa vụ. Cho rằng nó chỉ tồn tại trong những tình cảm bột phát mạnh mẽ ( như dã tâm hay tình yêu), chiến thắng những tình cảm khác chẳng qua chỉ là sự tự lừa dối mà thôi. Lười nhác, tuy bản thân đã mệt mỏi rã rời nhưng vẫn không chịu rời ngôi vị...